Thứ Năm, 17 tháng 9, 2009

Mần thơ cóc nhái ễnh ương

Ta là cánh diều tự do,
Nhờ dây, nhờ gió
Ta bay lên trời.
Trời xanh bao la,
Gió mưa nắng mây
Ta đều làm bạn.
Ta hòa tiếng hát với dàn hợp ca đất trời
Ta thích bay lượn cùng những cánh diều khác
Ta muốn ngắm mọi vật từ trên cao
Trong mắt ta tất cả đều nhỏ bé
Ta đã quá cách xa đất.
Khi gần trời xa đất,
Lúc ở lưng chừng như bây giờ..............
Ta lại không biết mình nên bay tiếp lên bầu trời nhiều thử thách
Hay là đáp lại mặt đất cho an toàn...
Có những lúc mâu thuẫn,
Có đôi khi do dự,
Nhưng cuối cùng ta là diều thì ta phải bay cùng gió cùng mây.......
Ta là diều ta phải bay,

Ta là diều thì sẽ có lúc..."đứt dây" hahahaaaa



6 nhận xét:

  1. Em đứt dây
    Rơi trúng tay
    Anh chụp ngay
    Hết bay
    Hu! Hu!

    Trả lờiXóa
  2. Đọc thơ của em chị muốn đứt hơi...haha

    Trả lờiXóa
  3. coi bộ muốn thoát cũi xổ lồng dữ lắm rồi đây !!!!

    Trả lờiXóa
  4. hehehe anh chỉ chờ có e "đứt đây" thôi ha. hehehe em nặng 45 kg, chụp nổi ko trời???

    Trả lờiXóa
  5. Để em nhờ người "tiếp hơi" cho chị iu nhaaaaaaaaa

    Trả lờiXóa
  6. hehehe, em sắp dc "giải thoát" rùi chị ơiiiiiiii

    Trả lờiXóa