Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2009

Gửi yêu thương!

Vẫn biết là quá khứ,
Vẫn không thôi nhói lòng,
Mỗi người sinh ra đều có một số phận.
Nhân duyên giữa ta và người,
Gặp nhau để rồi xa nhau,
Cầu mong người được hạnh phúc bên bến bờ mới.
Dù là cỏ cây,
Dù là một sinh vật bé nhỏ,
Dù là một kiếp người phù du,
Thì xin người hãy mạnh mẽ đối mặt với cuộc sống,
Thì xin người hãy sống tốt.
Người hạnh phúc là tôi mãn nguyện.
Người không cần phải mang vỏ bọc,
Chúng ta mến nhau là ở cái tâm,
Chúng ta quý nhau là ở cái tình,
Mọi người đến với nhau bởi một sự chân thành.
Cuộc sống mong manh lắm,
Xin hãy biết giữ lấy tình người.
Sống là để yêu thương...!



Thứ Ba, 19 tháng 5, 2009

Sống là để yêu thương...

Cuộc sống của nó nhìn lên thì chưa bằng ai, nhưng nhìn xuống thì may mắn hơn rất nhiều người.
Ông Trời rất công bằng, cho người này cái này thì sẽ lấy lại cái khác. Không ai là trọn vẹn.
Tới thời điểm này, nó bằng lòng với những j mình đang có.
Bằng cấp lớn nhất của chúng ta chính là kinh nghiệm và vốn sống.
Suy ra, nó cũng có " cái bằng" kha khá, vì với tuổi đời chưa qua băm mà nó cũng bị băm vằn nhiều "vết". Nó cảm ơn những "vết" mà đời đã dạy cho nó.
Nó thấy mình trưởng thành hơn, bao dung hơn và vượt qua mọi trở ngại cũng bản lĩnh hơn.
Cứ sống, cứ yêu người, yêu đời.
Nó không đòi hỏi j hơn.
Nó sẽ yêu người mà sống...
Vì ai cũng cần một sự yêu thương.
Chúc mọi người một đêm ngon giấc!!! :)

Em sợ

Em sợ phải nghe những lời nói dối,
Trong khi em cũng không thành thật tất cả.
Em sợ phải nhìn thấy anh,
Vì em sẽ không kiềm chế được mình.
Em sợ một ngày nào đó anh sẽ hết yêu em,
Nên em để anh ra đi trong khắc khoải...
Em sợ em yêu anh,
Còn anh thì lại thương hại em.
Em sợ, em rất sợ...

Thứ Năm, 14 tháng 5, 2009

Có một ngày...

Có một ngày,
Nụ cười của mẹ tỏa sáng,
Ánh mắt tự hào của cha
Khi nhìn thấy các con trưởng thành.
Có một ngày,
Nỗi buồn của bạn sẽ qua đi,
Tương lai tươi sáng chào đón bạn.
Chúng ta sẽ cùng nhau tiếp bước trong cuộc sống này.
Có một ngày,
Em sẽ có tình yêu của anh,
Nhưng ngày đó sẽ không đến,
Khi em quyết định dừng lại.
Có một ngày,
Tất cả sẽ trở về với cát bụi,
Tất cả đều là phù phiếm.
Có một ngày,
Chợt nhận ra cuộc sống này vô vị...
Nếu không có những người mà ta yêu thương.
Cảm ơn những người đã đến và đã đi.

Thứ Ba, 12 tháng 5, 2009

Entry for May 12, 2009

Một đêm lang thang, chưa muốn về "tổ chim"...hehehee
Sau một bữa ăn no nê thì nó muốn làm cái j đó và cụ thể là giờ này nó ngồi gõ lóc cóc những j nó muốn chia sẻ cùng cả nhà.
Không còn nhiều thời gian rảnh rỗi để ghé từng nhà thăm hỏi mọi người nữa, mặc dù rất nhớ...nhưng nó đành để trong lòng.kekekee
Sau nhiều chuyện xảy ra...
Sau những j nó "học" được từ cuộc sống này.
Nó nhận ra một điều quan trọng nhất trong việc đối nhân xử thế đó là sự - chân - thật. hehehe Không được "chân giả" nha.
Nó cứ thật với bạn bè,
Cứ thật với cuộc đời lắm phù phiếm.
Cứ thật với các tình yêu.(cách nói của A Khỉ)
Để rồi nó nhận được những sự bẽ bàng, những hụt hẫng, những sự đỗ vỡ...từ những người nó yêu thương.
Thì nó vẫn luôn tâm niệm " gieo nhân gì thì gặt quả nấy".
Nó chẳng cao thượng, chẳng hiền chút nào đâu.
Chẳng qua nó thấy nó đã làm những j cần làm, còn được - mất thế nào thì nó không có quyền quyết định.
Chẳng nợ nần j ai,
Chẳng ray rứt vì những j mình đã làm.
Chẳng phải chạy theo những sự phù du...kkekekee
Nó đang có một công việc để làm,
Một gia đình để yêu thương,
Một người để nhớ,
Và rất rất nhiều người bạn luôn chân tình với nó.
Vậy là quá đủ.:)
Chúc mọi người một buối tối bình an...! Love all....................................................



Thứ Tư, 6 tháng 5, 2009

Entry for May 06, 2009

Sau một thời gian dài ăn chơi, thì bây nó phải làm việc để bù lại. Có những mâu thuẫn, những vấp váp, vội vàng. Nhưng khi làm việc thì nó thấy mình thần sắc năng động, tươi tỉnh hơn...Đó là điều mà nó cần nhất cho bản thân mình.

Học cách lạc quan, làm việc hết mình, giảm bớt áp lực trong công việc từ một người.

Dịp lễ được trở về nhà, nó thấy lòng mình đã bình yên hơn rất nhiều... Những cảnh đẹp 2 bên đường trên con đường hơn 300km về quê, đã làm cho nó càng thấy yêu quê hương thứ 2 của mình hơn...

Và không biết từ đâu, nó có một tình cảm đặc biệt dành cho một loài hoa dại - loài hoa không quá lộng lẫy, sắc sảo, mà chỉ dung dị, mộc mạc với sắc hoa trắng nhụy vàng. ( hình như mọi người thường gọi là hoa cúc dại)

Loài hoa mà hồi còn nhỏ, nó hay cùng lũ trẻ con chơi trò "cô dâu - chú rể" thường kết thành vòng hoa đội đầu cho "cô dâu" và "chú rể" thì được ôm một bó to, lùm xùm, để tặng cho cô dâu của mình.

Loài hoa có thể mọc bất cứ đâu với sức sống dai dẳng và dễ thích nghi với môi trường.

Loài hoa không có vẻ kiêu sa nhưng vươn mình đầy kiêu hãnh với cái nắng cái gió của núi rừng.

Lòng nó cảm thấy yêu loài hoa này một cách lạ lùng!

Hoa không bình không chậu này kia, hoa không sắc không hương kiêu kỳ, không một bàn tay chăm sóc kỳ công nhưng vẫn cố gắng hết mình tô điểm cho bức tranh phong cảnh quê hương thêm sắc nét và đáng yêu.

Yêu lắm lắm hoa dại ơi...!

kekekkee nó - tập - làm - văn,

Tập thư giãn.

Tập xả những thứ không còn quan trọng nữa.

Chúc mọi người một tuần thật nhiều niềm vui........................................